Tiếng mưa rơi nặng hạt vang lên giữa Hồ Tây ở Hàng Châu, hòa lẫn với tiếng khóc nức nở của Tô Vân Khuynh khi cô đứng trên bờ hồ, ánh mắt mờ mịt nhìn mặt nước đen ngòm. Đêm nay, ngày 20 tháng 5 năm 2025, là đêm cô mất tất cả – danh tiếng, sự nghiệp, và cả lòng tự trọng – vì sự phản bội của Tống Xuyên, người chồng cô yêu suốt mười năm. Hắn đã công khai thân mật với Mạnh Tiểu Tình, mối tình đầu của hắn, tại một sự kiện lớn của công ty, làm nhục cô trước hàng trăm ánh mắt khinh miệt của khách mời và phóng viên. Hắn không chỉ cướp công lao của cô tại công ty cô sáng lập, mà còn vu oan cho cô, khiến cô bị công chúng chỉ trích, và cuối cùng, gián tiếp gây ra một vụ tai nạn khiến cô suýt mất mạng.
Cô nhớ lại khoảnh khắc đau đớn vài giờ trước, khi Tống Xuyên đứng trên sân khấu, ôm Mạnh Tiểu Tình và Mạnh Chu – con trai của cô ta – trước đám đông, tuyên bố: “Đây là gia đình tôi, những người tôi yêu nhất.” Đám đông vỗ tay rần rần, ánh mắt ngưỡng mộ hướng về hắn, nhưng cô chỉ cảm thấy một lưỡi dao đâm thẳng vào tim. Vân Kiều, con gái cô, đứng bên cạnh, khóc nức nở: “Mẹ, sao ba lại làm vậy với chúng ta?