Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc chương truyện!
Ánh đèn mờ ảo trong sương mù chiếu xuống con đường lát đá ở Bắc Kinh, tạo nên một không gian vừa tĩnh lặng vừa căng thẳng. Trình Nhược Lam đứng trong vòng tay Giang Thần, nước mắt vẫn còn lăn dài trên gò má, nhưng ánh mắt cô đã chuyển từ đau đớn sang sắc lạnh, đầy quyết tâm. Đêm nay, cô vừa trọng sinh, trở về một tháng trước ngày cô chết oan trong kiếp trước – ngày 20 tháng 4 năm 2014. Với tin nhắn từ chính cô của 10 năm sau, cô biết rằng Lưu Hạo Nhiên – người bạn trai phản bội – sẽ gặp ông Lý, cổ đông lớn nhất của Tập đoàn Hạo Nghi, tại khách sạn Hoa Đình để bắt đầu kế hoạch cướp công ty của cô. Nhưng lần này, cô sẽ không để hắn thành công.
Cô rời vòng tay Giang Thần, hít một hơi sâu, giọng nói đầy quyết tâm: “Giang Thần, chúng ta không có nhiều thời gian. Lưu Hạo Nhiên sẽ gặp ông Lý tại khách sạn Hoa Đình tối nay. Tôi phải đến đó trước, phá hủy kế hoạch của hắn ngay từ đầu!” Giang Thần gật đầu, ánh mắt anh sắc bén nhưng vẫn dịu dàng khi nhìn cô: “Nhược Lam, tôi sẽ đi cùng cô. Nhưng nếu Lưu Hạo Nhiên cũng trọng sinh, hắn sẽ rất nguy hiểm. Chúng ta cần một kế hoạch cụ thể.”
Cô gật đầu, ánh mắt rực cháy ý chí: “Tôi đã nghĩ rồi. Trong kiếp trước, Lưu Hạo Nhiên đã dùng bằng chứng giả để thuyết phục ông Lý rằng cha tôi tham nhũng, khiến ông ấy bán cổ phần cho hắn. Nhưng lần này, tôi sẽ khiến ông Lý nghi ngờ Lưu Hạo Nhiên ngay từ đầu. Tôi cần anh giúp tôi thu thập thông tin – mọi giao dịch, tin nhắn, và bằng chứng mà Lưu Hạo Nhiên có thể dùng. Chúng ta phải đi trước hắn một bước!” Giang Thần mỉm cười, ánh mắt đầy tự tin: “Nhược Lam, cô đã thay đổi rồi. Cô sắc sảo hơn tôi tưởng. Tôi sẽ làm tất cả để giúp cô. Nhưng trước tiên, chúng ta cần đến khách sạn Hoa Đình ngay bây giờ.”
Họ nhanh chóng rời con hẻm, bắt một chiếc taxi đến khách sạn Hoa Đình – một khách sạn sang trọng ở trung tâm Bắc Kinh, nơi các doanh nhân thường gặp gỡ để bàn chuyện làm ăn. Trên đường đi, Trình Nhược Lam không ngừng suy nghĩ, ánh mắt sắc lạnh: “Lưu Hạo Nhiên biết tôi sẽ không tham gia buổi tiệc tối nay, vì trong kiếp trước, tôi đã ở nhà với Trình Vũ. Hắn sẽ lợi dụng cơ hội đó để tiếp cận ông Lý. Nhưng nếu tôi xuất hiện bất ngờ, hắn sẽ hoảng loạn – và đó là lúc tôi có thể khiến ông Lý nghi ngờ hắn.” Giang Thần gật đầu, ánh mắt đầy ngưỡng mộ: “Nhược Lam, cô thật sự rất thông minh. Nhưng nếu Lưu Hạo Nhiên cũng trọng sinh, hắn có thể đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch khác. Chúng ta cần cẩn thận.”
Khi họ đến khách sạn Hoa Đình, sương mù vẫn bao phủ thành phố, nhưng ánh đèn từ sảnh tiệc rực rỡ xuyên qua màn sương, tạo nên một khung cảnh vừa lộng lẫy vừa bí ẩn. Trình Nhược Lam bước vào, váy đỏ rực rỡ làm nổi bật vẻ đẹp thanh thoát của cô, nhưng ánh mắt cô lạnh lùng, sắc bén như một con báo săn mồi. Giang Thần đi bên cạnh, ánh mắt anh vừa dịu dàng vừa cảnh giác, sẵn sàng bảo vệ cô bất cứ lúc nào. Họ nhanh chóng phát hiện Lưu Hạo Nhiên trong đám đông – hắn đang đứng bên ông Lý, nở nụ cười giả tạo, tay cầm một ly rượu vang, ánh mắt đầy toan tính.
Trình Nhược Lam thì thào với Giang Thần: “Hắn đã bắt đầu rồi. Nhìn ánh mắt của ông Lý – ông ấy đang bị Lưu Hạo Nhiên thuyết phục. Chúng ta phải hành động ngay!” Cô bước tới, nụ cười trên môi nhưng ánh mắt lạnh như băng. Lưu Hạo Nhiên nhìn thấy cô, nụ cười trên môi hắn lập tức đông cứng, ánh mắt thoáng qua một tia hoảng loạn: “Nhược Lam? Sao cô lại ở đây?” Cô mỉm cười, giọng nói ngọt ngào nhưng đầy ẩn ý: “Hạo Nhiên, sao anh lại ngạc nhiên thế? Tôi là giám đốc điều hành của Hạo Nghi, đến dự tiệc cùng cổ đông lớn của công ty thì có gì lạ đâu?”
Ông Lý quay sang nhìn cô, ánh mắt thoáng qua một tia nghi ngờ: “Giám đốc Trình, cô đến đây là có chuyện gì quan trọng sao?” Cô gật đầu, ánh mắt sắc bén: “Thưa ông Lý, tôi đến để báo cáo về tình hình tài chính của Hạo Nghi. Tôi nghe nói có một số giao dịch bất thường gần đây, liên quan đến một số cổ đông và… người trong nội bộ công ty.” Lưu Hạo Nhiên lập tức biến sắc, ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng: “Nhược Lam, cô đang nói gì vậy? Tôi không hiểu!”
Cô mỉm cười, nhưng ánh mắt đầy thách thức: “Hạo Nhiên, anh không hiểu sao? Vậy để tôi nói rõ hơn. Tôi đã phát hiện một số giao dịch giả mạo, được thực hiện dưới danh nghĩa của cha tôi, nhưng thực tế, người đứng sau lại là một người rất thân cận với tôi. Anh có muốn tôi công khai danh tính của người đó ngay bây giờ không?” Lưu Hạo Nhiên siết chặt ly rượu trong tay, ánh mắt hắn đầy sát khí, nhưng hắn vẫn cố giữ bình tĩnh: “Nhược Lam, cô đừng nói bừa. Cô có bằng chứng gì không?”
Cô gật đầu, ánh mắt sắc lạnh: “Bằng chứng? Tất nhiên là tôi có. Nhưng tôi nghĩ, anh nên tự giải thích trước đi, Hạo Nhiên. Ví dụ như… tại sao anh lại gặp ông Lý một cách bí mật như thế này? Anh đang thuyết phục ông ấy bán cổ phần cho anh, đúng không? Và anh định dùng bằng chứng giả để vu oan cho cha tôi, như cách anh đã làm trong… tương lai?” Lưu Hạo Nhiên sững sờ, ánh mắt hắn thoáng qua một tia kinh hoàng: “Cô… cô biết sao được?” Cô cười lạnh, giọng nói đầy uy hiếp: “Tôi biết nhiều hơn anh nghĩ, Hạo Nhiên. Và lần này, tôi sẽ không để anh thực hiện được âm mưu của mình.”
Ông Lý nhìn Lưu Hạo Nhiên, ánh mắt đầy nghi ngờ: “Giám đốc Lưu, chuyện này là sao? Cô Trình nói có thật không?” Lưu Hạo Nhiên lập tức phản bác, giọng nói đầy giả tạo: “Ông Lý, đừng tin cô ấy! Cô ấy chỉ đang ghen tuông vì tôi và cô ấy… có chút hiểu lầm tình cảm. Cô ấy muốn chia rẽ chúng ta!” Nhưng Trình Nhược Lam không cho hắn cơ hội tiếp tục diễn kịch. Cô quay sang Giang Thần, ánh mắt kiên định: “Giang Thần, anh có thể đưa bằng chứng cho ông Lý xem không?”
Giang Thần gật đầu, lấy từ trong túi ra một tập tài liệu – những giao dịch giả mạo mà anh đã thu thập được trong thời gian ngắn nhờ mạng lưới nguồn tin của mình. Anh đưa cho ông Lý, giọng nói trầm ổn: “Thưa ông Lý, đây là bằng chứng về các giao dịch bất thường mà Lưu Hạo Nhiên đã thực hiện dưới danh nghĩa của cha cô Trình. Chúng tôi đã điều tra và xác nhận rằng tất cả đều là giả mạo, với mục đích vu oan và chiếm quyền kiểm soát Hạo Nghi.” Ông Lý xem qua tài liệu, ánh mắt ông trở nên lạnh lùng: “Giám đốc Lưu, anh giải thích thế nào về chuyện này?”
Lưu Hạo Nhiên tái mặt, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng hắn vẫn cố chống chế: “Đây… đây là bịa đặt! Tôi không làm chuyện đó!” Trình Nhược Lam bước tới gần, ánh mắt sắc như dao: “Bịa đặt? Vậy tại sao anh lại có mặt ở đây, gặp ông Lý một cách bí mật? Anh nghĩ tôi không biết kế hoạch của anh sao? Nhưng lần này, tôi sẽ không để anh thành công, Lưu Hạo Nhiên. Tôi sẽ khiến anh trả giá, ngay từ bây giờ!”
Hắn nhìn cô, ánh mắt đầy oán hận, nhưng cũng thoáng qua một tia kinh ngạc: “Cô… cô đã thay đổi rồi, Nhược Lam. Cô không còn là cô gái ngây thơ mà tôi từng biết nữa…” Cô cười lạnh, giọng nói đầy uy hiếp: “Đúng vậy, tôi đã thay đổi. Và lần này, tôi sẽ khiến anh phải hối hận vì đã phản bội tôi!” Ông Lý đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lưu Hạo Nhiên: “Giám đốc Lưu, tôi cần một lời giải thích rõ ràng. Nếu không, tôi sẽ rút toàn bộ cổ phần của mình khỏi Hạo Nghi và yêu cầu điều tra anh ngay lập tức.”
Lưu Hạo Nhiên hoảng loạn, nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, ánh mắt hắn trở nên nguy hiểm: “Nhược Lam, cô nghĩ cô thắng sao? Cô không biết tôi đã chuẩn bị những gì đâu. Cô sẽ hối hận vì đã đối đầu với tôi!” Hắn quay người rời đi, nhưng Trình Nhược Lam biết, hắn sẽ không dừng lại – cuộc chiến giữa họ chỉ vừa bắt đầu.
Cô quay sang Giang Thần, ánh mắt đầy cảm kích: “Giang Thần, cảm ơn anh. Nếu không có anh, tôi không thể làm được điều này.” Anh nắm tay cô, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định: “Nhược Lam, tôi sẽ luôn ở bên cô. Dù Lưu Hạo Nhiên có làm gì, tôi sẽ bảo vệ cô. Tôi yêu cô, và tôi sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương cô nữa.” Cô tựa đầu vào vai anh, nước mắt lăn dài, lòng tràn đầy cảm xúc: “Giang Thần, tôi cũng yêu anh. Cảm ơn anh đã ở đây, vì tôi…”
Họ ôm nhau dưới ánh đèn mờ ảo trong sương mù, ánh sáng dịu dàng chiếu lên khuôn mặt họ, như một lời thề về một tình yêu vĩnh cửu. Nhưng trong lòng Trình Nhược Lam, cô biết, cuộc chiến với Lưu Hạo Nhiên sẽ còn tiếp diễn, và cô sẽ phải đối mặt với những âm mưu nguy hiểm hơn. Cô nắm chặt tay Giang Thần, ánh mắt rực cháy quyết tâm: “Giang Thần, chúng ta sẽ thắng. Tôi sẽ không để Lưu Hạo Nhiên thực hiện được âm mưu của hắn!”