Tôi là thiên kim thất lạc nhiều năm, cuối cùng được một ông trùm xã hội đen nuôi lớn như con ruột.
Từ nhỏ, tôi gối đầu lên khẩu súng mà ngủ.
Còn Lâm Du, kẻ thế chỗ thân phận của tôi, thì ôm búp bê ngủ mỗi đêm.
Không cần nghĩ, tôi cũng có thể liệt kê tám trăm cách khiến Lâm Du biến mất mà chẳng ai hay biết.
Nhưng đêm đầu tiên về nhà họ Lâm, Lâm Du lạch bạch chạy đến phòng tôi, ôm con búp bê nhét vào giữa hai đứa.
“Bảo bối không ngủ được à? Đừng sợ, chị đến ngủ với em.”
Cơ thể tôi lập tức cứng đờ.
Khẩu súng dưới gối bỗng trở nên… lố bịch đến kỳ lạ.