Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc chương truyện!
14.
“Bây giờ, dẫn tôi đi gặp những người phụ nữ kia.”
Tôi có chuyện rất quan trọng cần xác nhận với họ.
Hoa Hoa có vẻ lưỡng lự.
Cô ấy đưa tay xoa bụng.
Tôi không biết cô ấy sẽ chọn một bữa thịt, hay chọn tin tưởng tôi.
“Cô định đi đâu?” – Mặt Rỗ bất ngờ đạp cửa bước vào.
Tôi và Hoa Hoa đều giật mình.
Nhưng Hoa Hoa phản ứng rất nhanh.
Bàn tay đang đặt lên bụng lập tức giơ lên chỉ thẳng vào tôi:
“Là cô ta!”
Tôi sững sờ, rồi bật cười lắc đầu.
Không hổ là người được Mặt Rỗ tin tưởng nhất.
“Cô ta! Cô ta định giở trò với em!”
???
Hoa Hoa ôm chặt cổ áo, khóc lóc như hoa lê đẫm mưa.
“Cô ta nói ở đây chẳng ai biết cô ta là ai, cuối cùng cũng có thể làm điều mình muốn… còn bảo em dẫn đi gặp những người phụ nữ khác.”
Tôi nhìn lại cả hai chúng tôi, quần áo xộc xệch.
Thật sự rất khó mà giải thích cho rõ ràng…
Mặt Rỗ nghe xong, trông như bị sốc vỡ đầu óc.
Hồi lâu sau mới lắp bắp nói: “Vợ à, đừng sợ.”
Rồi quay sang chỉ vào trán tôi:”Đừng ép tao phải tát mày trong ngày cưới nhé!
“Tìm phụ nữ à? Đừng có mơ! Đàn ông trong làng còn không đủ dùng!
“Đẻ con mới là chuyện nghiêm túc, đừng có chơi mấy trò lệch lạc đó!”
Mặt Rỗ dặn Hoa Hoa: “Tiệc cưới hoãn lại. Em trông chừng cô ta kỹ vào, để tao xử lý xong đám người lạ kia rồi tính tiếp.”
Hoa Hoa ngoan ngoãn gật đầu.
“Đã gặp phải gã đàn ông kỳ quặc, giờ lại thêm một con đàn bà điên, đúng là năm hạn mà!”
Sau khi Mặt Rỗ rời đi, tiếng lầm bầm chửi rủa của hắn vẫn vang vọng cả đoạn đường.
“Tôi có cách giúp cô thoát khỏi tên chồng vũ phu đó. Cả tên sát nhân nữa.”
Tôi nói cho Hoa Hoa biết suy đoán của mình, nhưng để xác nhận, cần thêm nhiều người.
Nghe xong, Hoa Hoa lấy cho tôi một bộ quần áo xám đen kín đáo, không bắt mắt.
Rồi nói: “Đi theo tôi.”
15.
Tôi gặp người phụ nữ thứ hai trong làng Nhai Tử.
Là người bị bắt về làm vợ Răng Vàng.
Bị nhốt ngay căn phòng sát vách chỗ tôi.
Hoa Hoa lấy chìa khóa, mở cửa dắt tôi vào.
Bọn buôn người có thể phát hiện chúng tôi bất cứ lúc nào.
Tôi không muốn phí thời gian, liền hỏi thẳng ba câu:
“Cô từng bị chồng bạo hành chưa?”
Người phụ nữ chưa kịp hiểu gì.
“Trả lời nhanh lên, đừng hỏi nhiều!” – Hoa Hoa giục.
Người phụ nữ ngập ngừng rồi gật đầu.
“Dù cô trốn đi đâu, anh ta cũng tìm được cô phải không?”
“Phải.”
“Sau khi cưới, chồng cô có gì thay đổi không?”
Đôi mắt cô ấy lóe lên:
“Có.”
“Gì vậy?”
“Mỗi lần tức giận, hắn bóp cổ tôi. Sau đó bàn tay ngày càng to và thô, lực bóp càng mạnh.
Các ngón tay lúc nào cũng cong như muốn siết cổ người khác.”
Vừa kể, người phụ nữ vừa run rẩy.
Tôi nắm tay cô ấy, kéo đi thẳng đến nhà tiếp theo.
Lúc này đám đàn ông trong làng đều đang tụ tập uống rượu cưới của tên ngốc và tôi.
Đó là điều kiện tuyệt vời cho chúng tôi hành động.
Một số phụ nữ được tin tưởng, có quyền đi lại.
Số còn lại bị nhốt, chúng tôi phải phá khóa đưa họ ra.
Trên đường, tôi hỏi các chị em bị bắt đến đây ba câu như cũ.
Hai câu đầu, tất cả đều trả lời chắc chắn là “có”.
Câu thứ ba thì đủ kiểu trả lời:
Có người nói lưng chồng dày lên, có người nói hắn trở nên kén ăn, có người nói cơ ngực phát triển bất thường…
Khi xâu chuỗi lại tất cả, một hình ảnh rõ ràng dần hiện lên trong đầu tôi.
16.
Tôi và Hoa Hoa dẫn đám phụ nữ bị bắt rời khỏi làng.
Đồng thời giải thích lý do tại sao chúng tôi phải làm vậy.
Giờ đây, xung quanh tôi đã tụ tập được một nhóm phụ nữ.
Từ xa, tôi thấy Mặt Rỗ phát hiện chuyện chúng tôi bỏ trốn, đang dẫn theo một nhóm người đuổi theo.
Trong đám đông, một người phụ nữ hét lên như thể thấy ma.
Nhưng cô ấy không nhìn về phía Mặt Rỗ, mà là hướng khác — cổng làng.
Tôi nhìn theo ánh mắt cô ấy, thấy ở đầu làng xuất hiện mấy chục người đàn ông lạ mặt, bụi bặm bám đầy người.
Làng Nhai Tử thật sự biến thành khu du lịch rồi.
Người phụ nữ hét lên vì cô ấy nhận ra trong số đó có người quen.
Không ngoài dự đoán — mấy chục người đàn ông đó, đều là những tên chồng vũ phu.
Mặt Rỗ vung tay ra hiệu, đám người phía sau lập tức dừng lại, đứng quan sát.
Một trong số những người đàn ông lạ không nói lời nào, trực tiếp túm lấy người phụ nữ vừa hét to.
“Con đàn bà thối tha, mày chạy xa vậy cuối cùng cũng bị tao tóm được!”
Hắn mặc kệ cô vùng vẫy, kéo lê cô trên mặt đất, định mang cô về.
“Thả cô ấy ra!” – tôi gào lên.
Hắn rút ra tờ giấy đăng ký kết hôn:
“Cô ấy là vợ tôi. Tôi đánh hay mắng là chuyện trong nhà, cô quản nổi chắc? Lắm chuyện nữa là tôi đánh cả cô đấy!”
“Có giỏi thì đánh thử xem!” – Hoa Hoa bước lên một bước.
Toàn bộ chị em phụ nữ cùng vây quanh, tạo thành một vòng tròn nhốt hắn vào giữa.
Tên đàn ông kia lập tức yếu thế thấy rõ, nhưng để giữ thể diện, vẫn cố ngẩng mặt lên, vung tay tát cô vợ một cái.
“Xem tôi có dám không?”