Ta là một phi tần mờ nhạt bậc nhất trong hậu cung, nhưng Hoàng đế lại chia sẻ cùng cảm giác với nỗi đau mà ta phải chịu đựng.
Trong buổi yến hội ngắm hoa, ta lỡ làm phật ý Vương Chiêu Nghi vốn kiêu ngạo, thế nên nàng không chút do dự mà tung một cước trúng ngực ta.
Cơn đau tim bẩm sinh khiến ta khuỵu ngã ngay tại chỗ, trán va mạnh vào một phiến đá.
Mang trong lòng nỗi buồn tủi, ta cũng đã chuẩn bị tinh thần để bị đày vào Thận Hình ti.
Nhưng Hoàng đế, trong lúc đi ngang qua, bỗng dưng lao tới, ôm đầu rồi đứng trước mặt ta.
“Thì ra là nàng! Chính nàng là người khiến trẫm không ít lần ngất xỉu nơi triều đình.”
…