Phu quân của ta đã trọng sinh.
Việc đầu tiên hắn làm sau khi trọng sinh chính là vội vàng chạy đi cứu Chu Oánh, bỏ lại ta, người vừa bị xà ngang rơi trúng.
Kiếp trước, Chu Oánh bị thiêu chế/t trong thư phòng. Khi căn nhà bốc cháy, chẳng ai biết trong thư phòng còn người.
Nhìn bóng dáng phu quân đang vội vã chạy xa, lòng ta bỗng nhẹ nhõm lạ kỳ.
Kiếp này, ta không còn phải mang trên vai gông cùm nặng nề của ân cứu mạng, không cần làm trâu làm ngựa cho nhà họ Thẩm nữa.